Cô đào Phùng Há vừa
mãi mãi ra đi ở tuổi 99. Tôi xin phép không gọi "cô" bằng cái danh
trang trọng là Nghệ sĩ nhân dân Phùng Há, vì tôi muốn nhắc đến một niềm
trang trọng ở thời trẻ chúng tôi, mỗi lần nói đến tên cô đào đứng hàng
đầu ngành nghệ thuật cải lương.
Nhắc đến cuộc đời cô đào là nhắc đến mối tình bí ẩn thiêng liêng giữa
kép Năm Châu và đào Phùng Há. Bí ẩn và thiêng liêng ở chỗ, mối tình của
hai nghệ sĩ tài danh, cả bàn dân thiên hạ đều biết, nhưng không bao giờ
được kể ra.
Đối với những người nghiên cứu Kinh Dịch chúng tôi, thì đó là mối tình
chỉ có hào 2 quẻ Phong Trạch Trung Phu mới tả được. Số báo LĐCT trước,
tôi viết về quẻ Trung Phu mà chưa động đến hào 2, vì muốn dành để nói về
mối tình này.
Quẻ Trung Phu nói về niềm tin bắt nguồn từ đức chí thành, gọi tắt là
thành tín. Từ thành tín đến tin yêu, thì tình yêu ấy thiêng liêng vô
cùng. Chu Văn Vương trong khi bị giam ở ngục Dữu Lý viết Lời quẻ Trung
Phu: Trong lòng có đức tin tới mức cảm được heo và cá, tốt như vậy thì
lội qua sông lớn được, giữ đạo chính thì lợi.
Đến lượt con thứ của ông là Chu Công Đán soạn lời hào 2 cảm động mà viết
rằng: Chim hạc mẹ gáy trong bóng rợp, con nó gáy họa theo. Ta có rượu
ngon, cùng chia nhau. Tình cha con tâm đắc đến từng chữ. (Chu Văn Vương
trong ngục soạn lời cho 64 quẻ. Chu Công Đán tiếp nối, soạn lời cho 384
hào).
Mối tình giữa hai đào kép tài hoa chính là như thế: Chim hạc mẹ gáy,
chim con gáy theo. Rượu ngon cùng chia nhau. Chim hạc mẹ và chim con chỉ
là thí dụ về giọng gáy đồng loại, ứng dụng vào con người là “đồng thanh
tương ứng, đồng khí tương cầu”. Phùng Há xinh đẹp và hát hay, Năm Châu
diễn xuất tuyệt trần. Mối tình chưa thổ lộ, thì cô đào trẻ đã lấy chồng.
Năm Châu ra Bắc, nghe tin người tình gặp ngang trái đã dứt duyên, bèn
trở vô Nam. Nhưng cô đã lại thuộc về Bạch công tử, người giàu nhất nhì
Nam Bộ, bỏ tiền của cho cô mở gánh hát cải lương nổi tiếng Huỳnh Kỳ.
Cứ như vậy, người này bỏ chồng, thì người kia có vợ. Nhưng trên sân khấu, họ vẫn là đôi diễn ăn ý có một không hai.
Năm 1953 là đỉnh cao của mối tình bí ẩn, khi Năm Châu và Phùng Há cùng
diễn vở "Mộc Quế Anh", cặp tình trên sân khấu hòa đồng với cặp tình hai
diễn viên. Những gì họ không thành trong cuộc sống, thì nay biến thành
lời ca tiếng hát và sóng mắt đong đưa. "Rượu ngon cùng chia nhau" ở đây
là thành công vang dội của nghệ thuật cải lương.
Ông tổ Hà Lạc là Trần Hy Di tiên sinh có câu thơ dự đoán cái tinh thần hào 2 Trung Phu:
Phong vân ngàn thuở hội này
Tấm lòng vàng đá lộc đầy ngôi cao
.......................(Học Năng dịch).
Không gì đẹp hơn. Nhưng sau đó, Phùng Há lặng lẽ rời gánh hát, để tránh
cho cô đào Kim Cúc (bạn mình, vợ Năm Châu) khỏi đau khổ. Một hành động
cao thượng của hào 4 quẻ Trung Phu, "con ngựa bỏ bạn mà tiến lên" trong
"đêm trăng gần đến rằm" (xem bài số trước có nói về hào 4 này).
Các khán giả Nam Bộ còn thấy mối tình cao sâu đó trong những vở cải
lương của soạn giả Năm Châu: "Nợ Dâu", "Men rượu hương tình", "Sân khấu
về khuya". Và trong 20 câu cải lương dành riêng cho Phùng Há.
Người viết bài này cùng tiến sĩ Đỗ Tuyết Bảo đã hai lần đến chùa Nghệ Sĩ
(Gò Vấp - TP Hồ Chí Minh), nơi có nghĩa trang Nghệ Sĩ, thắp hương trên
mộ kép Năm Châu và lặng lẽ đứng trước sinh phần đào Phùng Há, nay đã trở
thành phần mộ của bà.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét