Trong cuộc đời
dường như có một quy luật là mỗi con người đều được giời đất sinh ra vào
một thời điểm nào đó, là để giao cho một sứ mệnh nào đó, một việc đời
nào đó, việc lớn, việc nhỏ, cùng với những thăng trầm trong cuộc sống,
gọi là số mệnh.
Đó là một nhận định, một suy ngẫm tổng kết của người xưa truyền lại. Đã sinh ra ở trong trời đất - Nguyễn Công Trứ đã từng thao thức như thế. Trăm năm trong cõi người ta - Nguyễn Du đã thốt lên khi mở đầu Truyện Kiều,
như là vận mệnh Kiều đã được định sẵn từ một bàn tay bên trên. Nghe có
vẻ huyền hoặc, khó tin. Nhưng tôi qua thực tế làm các bài toán Kinh Dịch
về vận mệnh con người, thì thấy đó là một sự thật kỳ diệu.
Nhân tháng Tám lịch sử này của đất nước, tôi xin kể vài chuyện liên quan
đến những con người dường như được Trời Đất sinh ra để giao cho thực
hành những việc liên quan đến vận mệnh đất nước. Đó là Hồ Chí Minh, Võ
Nguyên Giáp. Hoặc để làm một tín hiệu sáng lên trong vận mệnh nhân dân,
như một nhân vật gần đây là Ngô Bảo Châu - một trong những "hậu duệ"
xứng đáng của các bậc tiền bối.
Trước hết, nói về Chủ tịch Hồ Chí Minh.
Người được sinh ra với quẻ Dịch là Thiên Trạch Lý, nguyên đường chủ mệnh
là hào 5. Người xưa đặt lời cho quẻ Lý chỉ có 7 chữ Hán, dịch là “Dẫm
lên đuôi cọp, mà cọp không cắn, hanh thông” (Lý hổ vĩ, bất khiết nhân, hanh).
Nghe hoang sơ, đơn giản thế, nhưng là cả một triết lý cao sâu, khái
quát một Minh triết: Lấy nhu thắng cương, lấy yếu thắng mạnh. Phải thế
nào thì dẫm lên đuôi cọp mà vẫn an toàn chứ? Chỉ có mấy chữ mà nói lên
cái tính cách người, cái bản lĩnh người, cái tài đức hơn đời của người.
Hồ Chí Minh chính là như thế.
Cuộc đời Hồ Chí Minh với bản lĩnh lấy nhu thắng cương, lấy yếu thắng
mạnh, chính là bắt nguồn từ triết lý cao sâu "dẫm lên đuôi cọp mà cọp
không cắn". Đó cũng là tính cách Việt, bản lĩnh Việt, sức sống Việt. Năm
1946, khi Người sang Pháp, giao việc nước cho Phó Chủ tịch Huỳnh Thúc
Kháng. Giữa tình hình nước sôi lửa bỏng, Cụ Huỳnh hỏi Cụ Hồ: Khi có biến
thì làm thế nào? Hồ Chủ tịch trả lời: Dĩ nhu ứng cương, dĩ bất biến ứng vạn biến.
Nghĩa là lấy cái mềm ứng xử với cái cứng, lấy cái bất biến đối phó với
vạn cái biến. Câu ấy chính là một minh triết bắt nguồn từ vận mệnh của
người: Lấy nhu thắng cương.
Hậu vận của Hồ Chí Minh bắt đầu từ năm 1942 là quẻ Trạch Hỏa Cách, chủ
mệnh hào 2. Cách là Cải cách, Cách mạng. Lời hào 2 nói rằng: Chuẩn bị
lâu ngày rồi, liệu cải cách đi, tiến lên, tốt, không lỗi. (Cải cách ở
đây theo vận mệnh Hồ Chí Minh là làm cách mạng). Thực tế đời sống đã
diễn ra đúng như thế. Tôi xin không nói thêm.
Có một điều thú vị. Năm 1010, Lý Thái Tổ quyết định dời đô, ban hành
“Chiếu dời đô”, câu cuối có câu: Ý các khanh ra sao? Các nhà văn, các
nhà sử học đều có lời bình: Đó là câu văn hay nhất trong toàn bộ bài
Chiếu. Chính câu hỏi ấy đã đi vào lòng dân, biến thành ý chí của quần
thần, của nhân dân.
935 năm sau, năm Ất Dậu (1945) sau cuộc Tổng khởi nghĩa ngày 19-8 tại Hà
Nội, đúng 15 ngày sau, ngày 2-9, tại quảng trường Ba Đình, ngay sát gần
Hoàng thành xưa, Hồ Chí Minh đọc Tuyên ngôn Độc Lập. Một điều bất ngờ
đã xảy ra, vừa đọc được vài câu, giữa chừng bỗng dừng lại vài giây,
Người hỏi: Tôi nói đồng bào nghe rõ không? Hàng vạn người trên quảng
trường đã đồng thanh reo lên: Rõ ạ. Sau đó im phắc nghe Bác Hồ đọc tiếp.
Không ngờ câu hỏi đột ngột từ trong trái tim người thủ lĩnh, người lãnh
đạo, bỗng có tính minh triết cao sâu.
"Tôi nói đồng bào nghe rõ không?", là sự gặp nhau đồng thanh tương ứng,
đồng khí tương cầu, giữa lãnh tụ và quần chúng, nguyên thủ và nhân dân.
Cái phút giây ấy của lịch sử, cũng chứng kiến một cuộc gặp nhau giữa hai
nguyên thủ quốc gia (cách nhau gần nghìn năm) trong một câu nói gần
giống nhau. Ý các khanh ra sao? Tôi nói đồng bào nghe rõ không? Đây không phải tình cờ. Đây là sự gặp nhau về ý chí, gặp nhau về Thời Cơ, gặp nhau trong một chữ THỜI của trời đất, núi sông.
Xin nói về Đại tướng Võ Nguyên Giáp.
Năm nay, ông vừa 100 tuổi. Chúng tôi có làm quẻ Kinh Dịch về cuộc đời
ông, thấy ra một điều vô cùng kinh ngạc trong số mệnh ông. Tiền vận ông
42 năm được quẻ Thuần Khảm. Hậu vận ông, từ năm 1953, được quẻ Địa Thủy
Sư, hào 5. Chỉ xin nói về hậu vận này. Sư là Đám đông, Quân đội. Tượng
quẻ là trong Đất có Nước tụ lại. Quẻ này phản ánh cuộc đời người có số
mệnh điều khiển đám đông, nếu tham gia quân đội thì trở thành người chỉ
huy. Người được quẻ này thường là trước gian nan, sau thành công.
Người quẻ Sư hào 5 có thiên chức chỉ huy, thích ứng nhanh với chiến
trận, thu nhận nhanh binh pháp, binh thư, nghệ thuật hành quân, dụng
tướng, dụng hiền. Mệnh thế nào thì cuộc đời thế ấy. Ông trở thành vị
tướng cầm quân suốt hai cuộc kháng chiến cứu nước. Ngày nay thấy thêm
rằng, với mệnh trời cho, những gì thuộc về quẻ Địa Thủy Sư đã tiềm ẩn
trong vô thức của ông và nhập vào những ứng biến của ông trong công tác
chỉ huy chiến dịch.
Chỉ xin nói một ví dụ. Hào 4 quẻ Địa Thủy Sư có vẻn vẹn bốn chữ: Lui quân không lỗi (Tả thứ vô cựu).
Cả quẻ Dịch chỉ có 6 hào, mà người xưa để hẳn ra một hào nói về lui
quân, đủ biết vấn đề này quan trọng dường nào trong học thuyết về quân
sự. Trong diễn biến chiến dịch Điện Biên Phủ, khi vừa mới lên mặt trận,
nhận thấy tập đoàn cứ điểm của địch đã tăng cường, việc chuẩn bị chiến
trường của quân ta chưa đạt yêu cầu, Đại tướng Võ Nguyên Giáp đã quyết
định chuyển từ phương án "đánh nhanh, thắng nhanh" sang "đánh chắc, tiến
chắc"; đã kéo pháo vào nay lại kéo pháo ra, củng cố lại trận địa, lui
để tiến, chia giai đoạn đánh công kiên, bóc từng mảng cứ điểm của địch.
Chủ trương phù hợp với thực tế chiến trường, được Đảng ủy mặt trận tán
thành, cán bộ chiến sĩ chấp hành nghiêm chỉnh, đã biến thành sức mạnh đi
đến thắng lợi cuối cùng. Kinh Dịch bảo lui quân thế không lỗi. Không
khác gì trời đất đã mách bảo từ trong số mệnh. Viết đến đây, tôi có cảm
tưởng như giời đã sinh ra cho nước Việt ta hai con người, với hai sứ
mệnh, một người là Nguyên thủ, một người là Tướng cầm quân, và đã dẫn
dắt hai con người đó đến với nhân dân ta đúng thời khắc Cách mạng và Cứu
nước.
Bây giờ đến Ngô Bảo Châu.
Tôi tính quẻ Kinh Dịch, thấy anh được quẻ Hỏa Thiên Đại Hữu, nguyên
đường chủ mệnh hào 5. Quẻ Đại Hữu nói rằng anh là người có sở hữu rất
lớn, tóm tắt là Có lớn, còn hiểu
là có lòng khoan dung, rộng lớn. Tượng quẻ là Lửa ở trên Trời. Người
quẻ Đại Hữu là người bên ngoài thì phát triển mạnh mẽ, bên trong thì
chứa chất hàm súc. Có lớn ở đây
có hai nghĩa, một là có lớn về vật chất, là người giàu có, hai là có lớn
về trí tuệ, là người sang trọng. Ngô Bảo Châu thuộc lớp người thứ hai
này.
Người quẻ Đại Hữu có lúc như bánh xe lớn, chở nặng, đi chốn nào cũng
được, sẵn sàng gánh vác công việc to lớn, nặng nhọc. Có lúc như được
phúc trời ban xuống, là người có uy danh, có lòng chí thành, được tin
dùng, có thể tiếp xúc với các bậc đại nhân, nguyên thủ. Mệnh như thế,
nên sự kiện anh trở thành người Việt Nam giỏi toán được giải thưởng
Phin-xơ (Fields) danh giá, dường như có giời trong đó.
Có một cuộc gặp huyền diệu giữa hai thời gian: ngày 19-8 năm 1945 của
toàn dân ta Tổng khởi nghĩa thành công, cả dân tộc bước vào kỷ nguyên
lịch sử mới, gặp ngày 19-8 năm 2010, vào lúc 12 giờ 55 phút, Ngô Bảo
Châu người Việt được giải thưởng Toán quốc tế Fields có tầm cỡ Nô-ben.
Việt Nam là nước Châu Á thứ hai có sự kiện này.
Mọi người Việt trong nước, ngoài nước đều vui mừng, xúc động về sự kiện
này. Thấy rằng trong đó có một tín hiệu tỏa sáng về một thời kỳ mới
trong lịch sử đã bắt đầu, mà ngày 19-8 đã gợi ra: một cuộc “Tổng khởi
nghĩa”, một cuộc cách mạng, ít nhất trong giáo dục, trong văn hóa, trong
khám phá khoa học, phát hiện và sử dụng hiền tài, mà hiền tài là nguyên
khí quốc gia.
Đây không phải tình cờ. Đây cũng là sự gặp về ý chí, gặp về Thời Cơ,
trong một chữ THỜI của trời đất, núi sông. Duy có một điều này, giời đất
bảo thêm cho ta hay: Đối với Ngô Bảo Châu, tuy số mệnh cực tốt như thế,
nhưng nếu không có một sự đam mê hết mình, nếu không có những người
thày, những môi trường Toán như anh đã từng được trải nghiệm qua, thì
liệu có thể có hay không cái ngày 19-8 của anh năm nay?
Câu trả lời dành cho tất cả các bạn trẻ.
Từ vận Người đến vận Nước vẫn có một khoảng cách dành cho ý chí con
người, bản lĩnh con người, kể cả một cái gì gọi là may mắn. Cuộc đời Hồ
Chí Minh, Võ Nguyên Giáp là một tấm gương.
Tôi cứ nghĩ lan man như thế từ cái hôm 19-8 năm nay, vào giờ Ngọ, lúc 12 giờ 55 phút theo giờ Việt.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét